XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Ác Mộng


Phan_20

“quay lại ngay!” Trình Hi lập tức kéo nó lại, nếu việc hôm đó hắn không say bị bại lộ thì chẳng phải thành ra long trời lở đất sao.

“hắc hắc, con biết cha sẽ không giận tiểu Tư mà! Cha yên tâm đi, tiểu Tư cũng muốn cha ở cùng một chỗ với ba ba nha!”

Trình Hi đang rất lo lắng, chuyện bị con nhỏ thấy hai người đang làm tình với nhau cũng không phải chuyện lớn gì, nhưng mà cái vẻ mặt gì cũng hiểu này của nó mới làm y lo lắng! chẳng lẽ y giáo dục vỡ lòng cho con sai rồi sao.

“ý của cha là hôm qua, cái con thấy là….là…..” Trình Hi thật nghĩ không ra từ mà nói cho con nhỏ.

“bác Ảnh nói cha cùng ba ba là vợ chồng! không phải thầy giáo cũng nói vợ chồng làm việc đó là chuyện bình thường sao?” tiểu Tư thẳng thắng trả lời câu hỏi của cha.

…..Trình Ảnh! Chị rốt cuộc nói cho nó cái gì a! Trình Hi nhịn xuống khóe miệng đang muốn co quắp lên……nhưng mà, cũng phải bội phục khả năng liên tưởng của tên tiểu quỷ này…..

“cha yên tâm đi, tuy ba ba không phải là cha ruột của con nhưng mà con thích ba ba lắm!”

Sau này tiểu Tư lớn lên sẽ hỏi mẹ nó là ai, mà y lại không có cách nào nói chính Ngô Thụy đã sinh ra nó…..

“tiểu quỷ, sao không hỏi ta có phải là cha ruột không?!” Trình Hi hiếu kì nói.

Tiểu Tư trưng ra vẻ mặt như đang nhìn một thằng ngốc nói “…..chuyện rõ ràng như thế còn phải hỏi sao! Cha đúng là già rồi nên hồ đồ nha”

…..thật là! Ngô Thụy cùng tên cáo con này một điểm cũng không giống! vừa nhớ tới Thụy, Trình Hi không khỏi thở dài!

“cha….cha….con hứa rồi mà, cha cứ yên tâm đi!….hắc hắc, cha, hôm qua cửa hàng đồ chơi vừa bán xe tăng kiểu mới đó, cha mua cho con đi!”

“….” nếu không phải nó là con ruột của mình, Trình Hi thật muốn một phát đạp nó dính tường!

**

Tuy rằng nhiệt độ tối hôm sau đã hạ bớt rồi, nhưng ta vẫn phải nằm hai ngày cơ thể mới trừ trạng thái không chút sức lực mà cử động được.

“em không sao rồi chứ?” dạo này Trình Hi đa phần toàn ở nhà, so với thời gian bận rộn lúc trước thật khác hoàn toàn! Làm ta không khỏi tự hỏi.

“công việc trước đó ta đã sắp xếp hết rồi, cũng nên nghỉ ngơi vài ngày, trợ lí nhiều như vậy cũng không phải là ngữ ăn không ngồi rồi. hơn nữa em bị thế này là lỗi của ta, ta chăm sóc em thì có sao đâu!” nghe hắn nói, ta cũng hiểu được sơ sơ, nhưng hình như vẫn có chỗ là lạ!

“à, đúng rồi, vài ngày nữa sẽ quay về biệt thự ở, cũng không thể ở khách sạn mãi được!” Trình Hi nói.

“nga” ta còn tưởng Trình Hi không có chỗ ở nên mới phải ở khách sạn chứ. “vậy sao ngươi lại ở đây?”

“ở đây gần công ty, trước đó ta chỉ có một mình, ở nơi nào chả như nhau, về nhà chỉ thêm phiền phức!……giờ tiểu Tư đến rồi thì quay về nhà ở vẫn tốt hơn!”

“vậy ta chuẩn bị để về, nhà ngươi dù sao cũng có người hầu rồi!” quả nhiên hắn là vì tiểu Tư đến…..

“không được, thân thể em không tốt, ở lại dưỡng sức thêm đi!”

“đúng đó….ba ba đi nha, con muốn theo ba ba mà!……nhưng mà con cũng muốn cha nữa….” tiểu Tư nhìn ta đầy ủy khuất nói!

“….”

**

phiên ngoại: tỉnh mộng

chương 8

Chương 8

“thế nào? Cũng không tệ đúng không, còn có thể nhìn thấy biển ở bên ngoài!….” Trình Hi ở bên tai ta giới thiệu, bất quá ta nghe cũng không vào, không ngờ hắn cũng có thể chọn mua được nơi thanh nhã thế này.

Trình Hi cũng không hứng thú với phòng ốc lắm ,nên hắn không cùng chúng ta đi xem, mà cũng đúng, nhà mình thì còn xa lạ gì nữa mà tham quan! Chờ đến khi ta mệt mỏi rã rời đưa tiểu Tư đang vui vẻ quay lại phòng ngoài thì trời cũng đã tối, đèn cũng bật sáng trưng.

Cơm nước bày ra đầy đủ trên chiếc bàn thật lớn.

“ăn cơm thôi!” Trình Hi đang ngồi, vừa thấy chúng ta liền đứng dậy nói, xem ra là chờ chúng ta về ăn cơm rồi.

Bàn tuy lớn, nhưng lại chỉ có ba cái ghế, ta giúp tiểu Tư ngồi lên cái ghế ở giữa, thế là tiểu Tư ngồi ở trung gian ta và Trình Hi.

Cơm rất ngon, chỉ là bầu không khí có phần trầm mặc.

“baba, con muốn ngồi chỗ ba ba, con muốn xem biển lớn na~”

Tiểu Tư đột nhiên kéo tay áo ta làm nũng, ta nhìn theo ánh mắt nó, quả là chỗ ngồi của ta có thể thấy rõ biển lớn sau cánh thủy tinh trong suốt. Có điều tiểu Tư nhỏ người, nên bị ta che mất không thấy được.

“được! lại đây, ba ba ôm con lên!”

Ta không bao giờ cự tuyệt yêu cầu của tiểu Tư, bởi vì khi con nhỏ ta không bao giờ có thể hướng người khác làm nũng, nên khi nhìn thấy nó như thế, ít nhiều cũng làm ta hạnh phúc.

Đến khi ta đổi chỗ cùng nó rồi mới phát hiện ta đang ngồi cạnh Trình Hi, suýt nhịn không được mà đứng dậy bỏ đi.

Ta cúi đầu ăn, cũng không còn tâm tư mà để ý tiểu Tư nữa, may mà hắn cũng không nháo hay nghịch ngợm gì. Len lén nhìn về phía Trình Hi, hắn ngay cả bộ dáng cầm chén đũa cũng rất ưu nhã!

“nhìn ta làm cái gì…. ăn đi!”

Trình Hi vừa ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt ta, ta giống như là chột dạ, lúng túng mà cúi đầu xuống.

Kế tiếp ăn cái gì ta cũng không nhớ, chỉ biết lúc kết thúc bữa ăn thì bụng đã no đầy thức ăn rồi.

Buổi tối Trình Hi nói muốn ở trong thư phòng làm việc, ta vừa nghe liền thả lỏng không ít, vui mừng ngồi ở phòng khách bồi tiểu Tư, “ba ba, ở đây thật đẹp nha!”

“ân” ta đáp, nơi này quả thật rất đẹp.

“ba ba, ba ba vĩnh viễn ở cạnh tiểu Tư được không ?”

“đương nhiên là được!” ta cười cười sờ mặt nó, tuy rằng trước đây ta đã từng ao ước nó không tồn tại trên đời.

“vậy tiểu Tư vĩnh viễn cũng có thể ở đây đúng không?” ngẩng mặt lên, tiểu Tư vẻ mặt chăm chú nhìn ta nói.

Cái này ta phải trả lời sao đây! Bất quá tiểu Tư cũng đã thân thiết với Trình Hi rồi, chắc là có thể đi. “đương nhiên rồi, đây là nhà của cha con mà, tiểu Tư tất nhiên có thể ở đây, ở bao lâu cũng được hết!”

“thật tốt quá, có ba ba vĩnh viễn ở đây bồi tiểu Tư, còn cả cha nữa~”

Khoan đã…..ta khi nào thì nói sẽ vĩnh viễn ở lại đây! “chuyện đó……tiểu Tư, ba ba có chuyện muốn nói với con, ba ba…..không thể ở đây mãi được…..con….”

Ta còn chưa nói xong, mắt tiểu Tư liền ngập nước, chuẩn bị chảy ra ngoài, ta đành im lặng.

“gạt người, ba ba là phiến tử (người nói dối) mà!”

“….”

“ba ba nói sẽ bồi con, thế mà còn nói không ở đây mãi được! ba ba là phiến tử mà!”

“…..tiểu Tư, có một số việc….không đơn giản như vậy a! ba ba không thể ở lại đây!”

“vì sao không thể, cha có thể, tiểu Tư có thể, ba ba sao lại không được chứ…. ba ba không thích tiểu Tư sao…..” nước mũi nước mắt đã bắt đầu tèm lem, ta liền lấy khăn tay ra lau cho nó.

“…..” ta im lặng một hồi không nói, “được được, ngoan nào…..ba ba không đi nữa…..nín khóc đi…” ta trấn an tiểu Tư.

**

Trình Hi ở lại biệt thự vài ngày sau lại bắt đầu đi làm việc lại, chỉ là lần này hắn bắt đầu đi làm đúng giờ, còn ngày nào cũng đúng giờ dùng cơm sẽ trở về, thỉnh thoảng khi nào phải đi xã giao cũng gọi điện về báo, giống như một người chồng mẫu mực vậy, Trình Hi làm cho ta thấy được một mặt khác của hắn. Dần dần, hình ảnh Trình Hi tàn bạo, ích kỉ năm xưa từ từ biến mất trong mắt ta, mà thay vào đó là một người trẻ tuổi thành công nho nhã…..bọn ta thỉnh thoảng cũng sẽ nói chuyện, thậm chí những buổi tối gần đây còn có thể chúc nhau ngủ ngon nữa.

Nháy mắt hai tháng trôi qua, thời tiết lạnh lên không ít.

Tiểu Tư rất hoạt bát, ở trên trường cũng chơi với rất nhiều bạn. Lâu lâu lại lôi đám bạn đó về nhà chơi, nhìn bọn trẻ cứ vô tư mà chơi đùa, tâm tình ta cũng tốt lên nhiều.

“tiểu Tư, chia bánh ga-tô cho bạn con ăn nhé, nếu hết thì còn bánh pudding đấy!”ta nhìn đám trẻ con đang ầm ĩ, căn dặn tiểu Tư.

“dạ! con muốn bánh vị chanh!”

Tiểu Tư tay không ngớt đem bày mấy thứ đồ chơi quý báu ra, bình thường thấy nó lúc nào cũng khư khư giữ đồ chơi như giữ bảo bối, thế mà giờ có thể lấy ra, trẻ con vẫn là trẻ con a, có cái gì hay đều muốn đem khoe với bạn bè mà!

Nhìn bọn chúng chơi đùa, ta cũng không làm phiền nữa, ngồi một bên xem TV. Nhìn mấy khối bánh xếp ngay ngăn trên bàn, ta đưa tay lấy một khối cho vào miệng.

Ngọt quá, chua một chút thì tốt hơn! ô….vừa mới nghĩ xong ta lại cảm thấy buồn nôn! Đè ngực lại, chạy nhanh đến toilet liền nôn thốc nôn tháo!

ô…..tối qua có bị gì đâu! Hay là do hải sản trưa nay ăn không sạch sẽ?! nhưng mà hai người kia có bị gì đâu a…….

phiên ngoại: tỉnh mộng

chương 9

“ba ba, ba ba làm sao thế?”

Tiểu Tư không biết từ lúc nào đã chạy đến chỗ ta, giương hai con mắt to tròn lộ vẻ quan tâm lên hỏi, lòng ta tự nhiên thấy thật ấm áp mà.

“không có việc gì, ba ba chỉ là hơi khó chịu thôi! Ngày mai thì tốt rồi, con đi chơi với bạn đi!” ta xoa xoa mớ tóc mềm của nó, cười nói.

“không cần, ba ba khó chịu bọn con sẽ không làm ồn nữa! bọn con sẽ ra ngoài chơi đu dây!” tiểu Tư nói xong liền lập tức lôi lũ nhóc ra ngoài, bên ngoài vốn lạnh, mà ta lại không thắng nổi tính kiên trì của nó, tiểu hài tử quả nhiên là cao thủ cố chấp a! Hơn nữa tiểu Tư cũng là lo lắng cho ta, ta đành giúp bọn chúng mỗi đứa quàng khăn thật ấm, rồi căn dặn phải chơi cẩn thận thôi.

Mãi cho đến khi trời hơi ngả chiều, tiểu Tư mới chạy về, xem ra là chơi xong rồi.

“tiểu Tư, thay quần áo trước đã, coi chừng cảm lạnh đấy!” ta vừa giúp nó thay y phục vừa hỏi, “bạn con đâu rồi?”

“chú tài xế đưa họ về rồi!”

Nhà của Trình Hi khá xa khu thành thị, nơi đây cũng không có nhiều nhà dân sống. Nên mỗi lần đi thì rất lâu, vậy nên tài xế nhà Trình Hi cũng coi như là khá bận rộn.

Trời đã hoàn toàn tối đen, nhưng giờ thì cũng không muộn lắm, Trình Hi hôm nay lại tan tầm sớm, cơm tối cũng không chờ lâu thì đã thấy hắn về.

Cơm nước lại được dọn sẵn như mọi khi, có điều không khí bình thản thường ngày lại đột nhiên bị tiểu Tư phá vỡ, “ cha!…..ba ba hôm nay khó chịu nga! Thế mà cha một chút cũng không phát hiện!”

“không, không có, chỉ là hơi khó chịu một chút thôi, không có gì lớn cả” ta vừa nghe xong liền buông đũa giải thích. Trình Hi đứng lên đi tới sờ sờ trán ta, nói thầm “cũng không có nóng”

“đúng vậy, không có gì đâu, tiểu Tư cứ làm rộn lên thôi”

“ngày mai đi mời bác sĩ đến khám!” Trình Hi bổ sung.

“không cần, ta không sao mà….” lời chưa kịp nói xong đã bị cái trừng mắt của Trình Hi thu vào bụng,

**

Trình Hi vẫn theo thường lệ ăn xong liền đi đến thư phòng.

Đang xem tư liệu, y bỗng nhớ tới lời tiểu Tư nói, chắc cũng không phải sinh bệnh thật chứ, cảm mạo có nhiều lúc cũng không nóng, nói chung một lúc nữa gọi điện bác sĩ mai đến khám cho hắn là được rồi. chính Trình Hi cũng không ngờ có thể ở chung với hắn lâu đến thế, tuy rằng vẫn không thể ngủ chung giường, nhưng lần kia cũng coi như là may mắn đi, vừa dịp uống không ít rượu nên cũng không lộ sơ hở nhiều lắm. Với lại, dù sao trước đó cũng mơ mơ màng màng rồi mới tỉnh hẳn, chắc cũng không…..cũng không đê tiện đi…..

Nghĩ vậy, Trình Hi liền yên tâm không ít, nếu tên tiểu quỷ kia không nói ra thì Thụy cũng không có khả năng phát hiện .” a….thật muốn giả say thêm một lần nữa a!” ( =))) dù biết kể cả có uống say thêm lần nữa vận khí cũng chưa chắc tốt như lần trước, nhưng mà Trình Hi vẫn có điểm chờ mong, đây là cảm giác gì a….(y như mấy con nhỏ cấp 3 shojo =)) )

Trình Hi thở dài…..như bây giờ…..là dày vò của hạnh phúc sao…..thôi tốt nhất cứ bất động đã, dục tốc bất đạt mà.

“ai….xem tư liệu thôi…..”

Nhưng Trình Hi không ngờ, cục diện như vậy lại bị tình huống ngày tiếp theo phá vỡ.

Bác sĩ được gọi tới vốn là bác sĩ tư của Trình Hi, trước đây cũng từng làm việc ở Trình gia, do cũng lâu năm, nên khi xuất ngoại Trình Hi liền mang theo người. Ngay lúc bác sĩ báo cáo kết quả cho Trình Hi, khuôn mặt Trình Hi chỉ có thể dùng cụm từ “đa màu đa đạng” hình dung! Còn dưới mắt của bác sĩ, khuôn mặt Trình Hi lúc này phải dùng hai từ “kinh khủng” mà hình dung, nụ cười nửa miệng trên khuôn mặt đó tuyệt không thể cho là đẹp. cái biểu tình cười mà không cười kia làm gì có ai dám khen tặng a.

“na….về chuyện kia….cậu chủ Trình……”

Trình Hi rốt cuộc cũng quay lại sắc thái bình thường, “chuyện ngày hôm nay khoan hãy nói ra, ta sẽ tự xử lý.”

“vâng, cậu chủ” chuyện vướng tay chân như thế tôi cũng không muốn nói làm gì, ai muốn đối diện với người có thân phận đặc thù như thế mà nói hắn đã mang thai a…..bác sĩ tự đáy lòng thầm nghĩ.

Thật tốt quá, thật tốt quá…. suy nghĩ đầu tiên Trình Hi nghĩ đến không phải là vui mừng vì có thêm một hài tử, mà là y đã có cớ để tiếp cận Ngô Thụy rồi. ha ha…..tuy rằng lúc nói cho hắn biết phải cẩn thận, nhưng mà nhìn hắn đối với tiểu Tư thì hài tử mới này đối với bọn họ chỉ có tốt trở lên mà thôi,…..

Sau đó Trình Hi suy nghĩ tìm cách liên tục, vừa nghĩ thầm: vận khí ta thật là tốt mà….. chuyện ta vừa mới đau đầu liền giải quyết được ngay!

phiên ngoại: tỉnh mộng

chương 10

Bác sĩ sau khi xem bệnh xong cũng chỉ căn dặn ta không nên ăn đồ lạ, nghỉ ngơi cho tốt thì tự nhiên sẽ không sao nữa. xem ra đúng là ta đa tâm quá rồi, ai chả có lúc khó chịu trong người chứ.

“ư….” ta đè xuống cảm giác khó chịu, với tay lấy ly nước trái cây bên cạnh uống xuống.

Nhìn qua khung cửa thủy tinh, một cành hoa thoáng hiện, xem ra chuẩn bị đổi mùa rồi. Trình Hi hôm nay không đi làm, đưa tiểu Tư đi học xong, hắn ngồi xuống cạnh giường ta. Ta tuy rất kinh ngạc nhưng cũng không hỏi hắn nguyên do làm gì.

“cái kia…..em có thích tiểu Tư không?”

“….” lẽ nào ta thoạt nhìn không thích tiểu Tư sao? Bỗng nhớ đến lời hài tử nói lúc trước……”ta đương nhiên là thích nó rồi, dù thế nào, dù thế nào thì ta với nó vẫn là……” bốn chữ ‘máu mủ tình thâm’ dù ta ngẫm nửa ngày vẫn không thể thốt ra ngoài miệng.

Khuôn mặt Trình Hi liền lộ vẻ thả lỏng, nói “na…..chuyện đêm hôm trước, em có thật là tha thứ cho ta không?”

Sao lại nhắc tới chuyện đêm đó, lòng ta bỗng có điểm bất an, “đương nhiên là tha thứ rồi, là do ngươi uống say…..huống hồ ngươi cũng đã xin lỗi, mọi chuyện đều qua hết rồi!”

“nếu ta nói vẫn chưa qua hết thì sao?” Trình Hi nói

“ý tứ gì?” cái gì mà chưa qua hết chứ.

Trình Hi cắn răng nói, “em không phải là khó chịu sao? Bác sĩ nói em không bệnh gì cả…..chỉ là đang mang thai thôi…..”

“ta biết là ta không bệnh a……khoan đã, ngươi vừa nói cái gì…..”

“em mang thai rồi!”

“…..” ta cảm thấy trời đất đột nhiên đảo ngược! tại sao lại như thế!? Lần trước đúng là không sử dụng đồ bảo hộ, bản thân cũng mất hết sức lực để lấy thứ đó ra. Mà quan trọng là Trình Hi hắn…..hắn……

Tại sao lại không may như thế! Lúc còn chưa có tiểu Tư ngày nào cũng bị Trình Hi……mà phải lâu sau mới hoài được nó…..lần này sao lại, sao lại như thế……

“em không sao chứ?”

Thấy ta vẫn không có phản ứng, Trình Hi liền hỏi.

“…..”

“này, em không sao chứ?” Trình Hi đưa mặt đến phía trước ta hỏi.

“a…..lại gần như thế làm gì! Dọa chết người!” ta hốt hoảng lui về phía sau.

“…..là do gọi nãy giờ mà em không phản ứng gì a! rốt cuộc…..em nghĩ thế nào……”

Ta nghĩ thế nào……bộ dạng của Trình Hi lúc này cũng không đáng ghét, ít ra cũng không điên cuồng như ngày xưa…….

Chẳng lẽ đi bệnh viện phá thai sao? Nhưng ta cũng không muốn người khác biết được cơ thẻ mình! Hay sinh hạ nó sao….

“ngươi để ta suy nghĩ đã!” ta đáp. Có lẽ phải suy nghĩ đã. Đáng lẽ ta vốn phải không do dự mà đi phá nó, nhưng chẳng hiểu vì sao lại nhớ đến tiểu Tư.

“được! ta sẽ không quấy rầy em nữa, nhớ phải cẩn thận…..” biết dục tốc bất đạt nên Trình Hi cũng không ép buộc, nếu hắn đã đồng ý suy nghĩ thì sự việc chắc chắn sẽ không chuyển xấu rồi.

“chuyện đó, ta vẫn mong tiểu Tư có thêm nhiều anh em hơn…..đương nhiên đó chỉ là suy nghĩ của ta thôi!” nói xong Trình Hi lấy áo khoác khoác lên người ta, rồi bổ sung tiếp “tuy hệ thống sưởi ấm vẫn hoạt động tốt nhưng mà nên mặc ấm thêm một chút thì tốt hơn!”

…..đây chẳng phải là câu ta thường nói với tiểu Tư sao!

**

Trình Hi quay trở lại thư phòng, trên đường đi đều lén quan sát người đang ngồi ngơ ngác ở đằng kia.

Ai ai….tuy rằng đã nắm được khoảng 80%, nhưng chung quy thì người tính không bằng trời tính. Lỡ như….chỉ là lỡ như, hắn nói không muốn có hài tử đó thì làm sao bây giờ?! Không lẽ cười trừ rồi đưa hắn đi phá thai sao! Bất quá làm như thế có thể lưu lại ấn tượng tốt cho hắn, nhưng mà quan hệ của hai người thì vẫn lạnh nhạt như trước a. Thật khó mà….

Sẽ không sao đâu, dù gì cũng là hài tử của hắn, hắn nhất định sẽ để nó ra đời….. Tâm tình của Trình Hi lúc này phải nói là trầm đến đáng sợ! y lắc lắc đầu, khôi phục bộ dáng tự tin lúc trước, sợ gì chứ, nhìn biểu hiện của Thụy lúc này chắc chắn đã mềm lòng không ít rồi, huống gì còn có cả tiểu Tư, ông trời có muốn xuống phá cũng không được! (chém =.=)

“hô….” không có việc gì, không có việc gì!

phiên ngoại: tỉnh mộng

Chương 11

Phải tới tận tối ngày thứ ba ta mới quyết định xong.

Ta biết, lúc này nếu ta bỏ hài tử đi thì tương lai một ngày nào đó ta sẽ hối hận. Nên cho dù lòng vẫn còn bất định không yên nhưng ta quyết định sẽ lưu lại hài tử này.

Khi ta nói cho Trình Hi, hắn cười và nói nhất định sẽ toàn tâm chăm sóc đứa trẻ….cùng ta! Từ đó ta bắt đầu cuộc sống ngày ngày ăn nằm, đầu bếp được Trình Hi căn dặn rất kĩ càng, hắn ở nhà cũng lâu hơn, thời gian cứ thế mà yên ổn trôi đi. Một tháng sau, bụng ta cũng đã hơi nhô ra, cũng may bây giờ là cuối năm, y phục mặc dày nên cũng không nhìn thấy cái gì, nhưng ta vẫn biết, y phục cũng sẽ có ngày không còn che dấu được nữa.

Càng nghĩ càng làm ta thêm thấp thỏm, nếu lỡ tiểu Tư thấy quái dị mà hỏi, ta phải trả lời cho nó làm sao đây?!

Nghĩ nghĩ, ta đành hướng Trình Hi hỏi, hắn chỉ cười mà nói không vấn đề. Lúc đó ta rất kích động, ta làm sao có thể thương tổn tiểu Tư được, nếu như nó biết nó là do ta, một thứ quái vật bất nam bất nữ sinh ra thì làm sao có thể chịu nổi. sau Trình Hi khuyên ta đừng suy nghĩ nữa, hắn sẽ tìm cách. Nghe được lời hứa chắc chăn của hắn, ta cũng đành nhủ với lòng mình sẽ không sao đâu.

**

Lại một tháng nữa trôi qua, hài tử trong bụng cũng đã được bốn tháng rồi, áo khoác rộng thùng thình miễn cưỡng mới có thể che được hình dạng của nó. Có điều sức lực ta ngày càng giảm, tiểu Tư đôi khi lại trách ta dạo này ít chơi với nó, rồi lại làm nũng mà lăn qua lăn lại, có điều khi bị Trình Hi bắt gặp, lôi lên thư phòng nói chuyện, khi đi ra thì quả thực ngoan lên không ít.

Bởi vì ta luôn nằm trên giường, nên Trình Hi liền gọi bác sĩ tới, kết quả kiểm tra cũng không có vấn đề gì, nhưng bác sĩ nói ta cứ nằm trên giường mãi cũng không nên, phải vận động nhiều mới tốt cho sức khỏe.

Từ đó về sau, không để ý ta phản đối thế nào, Trình Hi mỗi ngày đều ép buộc ta ra ngoài đi lại, có điều hắn lại đi theo làm ta mất tự nhiên không ít, không những thế nhất định còn phải nắm tay ta, nói là sợ ta bất cẩn cái gì. Ta đương nhiên là không muốn, nhưng nếu còn nói tiếp thì thể nào hắn cũng nói đó là trách nhiệm của hắn mà thôi.

Lúc này ta đành cảm thán tại sao da mặt Trình Hi lại cứ dày theo thời gian thế. Một thời gian sau, Trình Ảnh đến, lúc vừa nghe tin này, ta đầu tiên là vui vẻ, sau lại nghĩ sao lại có thể đem bộ dạng hiện tại ra mà đối mặt với nàng được a! nhìn vẻ khó xử của ta, Trình Hi nói: “chị ấy tới đây để chăm sóc tiểu Tư, anh biết hiện giờ em ở nhà ngại gặp tiểu Tư, nên gọi chị ấy tới ở cùng tiểu Tư một thời gian. Anh biết em ngại, nhưng tiểu Tư rồi cũng lớn lên, mà chị hai lại không phải người ngoài, nên nhờ chị ấy là thích hợp rồi!”

Ta vốn định mở lời nói, lại bị Trình Hi dội ngược trở lại. sau đó Trình Ảnh cũng không gặp ta mà trực tiếp đưa tiểu Tư đi, chỉ gọi điện thoại mà thông báo, ta biết Trình Ảnh sợ ta xấu hổ. vài ngày sau đó, ta vẫn tiếp tục ở chung với Trình Hi, bởi vì cơ thể ta nên thái độ Trình Hi đối ta nhu hòa đến không thể tưởng tượng được. Trình Hi cũng đã nói tuyệt đối sẽ không đụng đến ta nên làm ta yên tâm không ít.

Có điều trong lòng ta dù yên tâm nhưng vẫn có điểm quái dị, năm cũng sắp hết, đáng lẽ lúc này phải là lúc cả nhà cùng đoàn tụ với nhau, ta vừa buồn vì không được đón năm mới với tiểu Tư, vừa nhớ đến cha mẹ vốn tưởng ta đã chết mà cắt đứt quan hệ.

Đêm giao thừa đến, Trình Hi đưa cho ta một cái áo khoác thật rộng nói, “ được rồi, như thế thì nếu không đụng vào sẽ không phát hiện đâu!”

Ta nghi hoặc nhìn hắn, “……”

“lúc nữa chị hai cùng tiểu Tư sẽ đến đây cùng đón năm mới, như vậy thì không cần lo tiểu Tư sẽ phát hiện!” Trình Hi vừa giúp ta chỉnh cổ áo vừa nói.

“……”

Lúc này ta thật rất cảm kích hắn.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .